Liz Murray chỉ mới 3 tuổi khi cô biết rằng, cha mẹ mình dính vào ma túy và trở thành con nghiện sau khi cô chào đời. Nhiều lần trong ngày, họ cứ lủi thủi sau cánh cửa, trải đầy dụng cụ hút chích lên bàn và bắt đầu chơi ma túy.
Liz và người chị gái Lisa sống quanh những kẻ nghiện ngập. Căn nhà cô luôn tràn ngập rác rưởi, bẩn thỉu, hôi hám và chẳng có gì để ăn. Khi Liz bước vào mẫu giáo, cô nhớ rằng khoản tiền duy nhất mà gia đình mình có là từ trợ cấp xã hội. Tháng nào cũng vậy, gia đình cô sẽ đứng ngóng người đưa thư tới.
“Chúng tôi sẽ đi đổi tấm séc lấy tiền mặt cùng nhau”, cô nhớ lại.
Cô bé Liz Murray khi còn nhỏ, chụp cùng người mẹ nghiện ma túy.
“Chị Lisa, tôi sẽ đưa bố mẹ tới địa điểm buôn bán ma túy. Hai người họ biến mất sau một cái cầu thang; họ mua ma túy rồi trở ra”. Sau khi hai bậc phụ huynh nghiện ngập đã có đủ “hàng” cho mình, họ sẽ dành chỗ tiền còn lại, chưa đầy 30 USD để mua thức ăn cho cả tháng.
“Hai chị em tôi phải ăn đá, đũa hay thậm chí là kem đánh răng. Thỉnh thoảng, chúng tôi phải sang nhà hàng xóm để xin ăn. Nhưng họ cũng không có gì; nghèo đói và phải sống bằng tiền trợ cấp xã hội”.
Dù vậy, Liz vẫn luôn cảm ơn gia đình mình: “Tôi nhớ những khoảnh khắc bình yên khi chúng tôi cùng lên giường đi ngủ dưới một mái nhà. Mẹ tôi thường ngồi trên sàn, cạnh giường tôi và bà sẽ ngồi kể những câu chuyện về giấc mơ cuộc đời mình…”
“Không phải một con quỷ”
Rồi khi không có đủ tiền để mua ma túy, bà mẹ của Liz đã làm đủ mọi cách, bất chấp tình mẹ con để có được tiền. Liz nhớ rằng khi bà gửi cho mình tấm thiệp chúc mừng sinh nhật kèm theo 5 USD, mẹ của cô đã lấy cắp nó để đi mua ma túy. Nhưng khi Liz bắt gặp, bà đã vứt chúng vào bồn cầu.
“Bà ấy cầu xin tôi tha thứ. Đây là người phụ nữ luôn mê man, lâng lâng trong khói thuốc – và bà ấy vừa tất cả xuống bồn cầu rồi giật nước”.
Bức hình mẹ Liz khi 17 tuổi.
“Mẹ nhìn tôi và nói: Lizzy, mẹ không phải một con quỷ. Mẹ chỉ không dừng lại được, con yêu, hãy tha thứ cho mẹ”.
Sau đó, Liz phát hiện ra việc mẹ của cô có dùng chung kim tiêm với những con nghiện khác. Đến năm 1990, bà được chẩn đoán nhiễm HIV.
“Bạn có thể sống như vậy trong khoảng thời gian ngắn trước khi điều gì đó xảy ra”, Liz nhớ lại.
Không có mẹ chăm sóc khi bà thường xuyên phải nhập viện còn ông bố thì vẫn luôn nghiện ngập, cô bé Liz khi đó mới chỉ hơn 10 tuổi đã trở thành đứa trẻ vô gia cư chẳng có ai chăm sóc. Đến năm 1996, chỉ trước Giáng sinh vài ngày, mẹ của Liz qua đời.
“Bà ấy rất cô đơn khi qua đời. Chúng tôi chôn cất bà ấy với sự giúp đỡ của các tổ chức từ thiện”.
Cái chết của mẹ đã khiến Liz suy nghĩ nhiều về cuộc đời và cô cũng dần thay đổi. Liz quyết định sẽ đi học trung học, dù cô vẫn là một người vô gia cư. Sau khi bị từ chối nhiều lần, cuối cùng cô cũng vào được một trường cấp 3 hạng bình dân tại gần khu mình ở.
Con đường đến Harvard
Liz bắt đầu vào học cấp 3 khá muộn; khi phần lớn những cô cậu bằng tuổi đã tốt nghiệp. Tuy nhiên, cô đã hứa với bản thân rằng mình phải trở thành một học sinh toàn dideeerm A.
Gần cuối năm cấp 3, với thành tích học toàn A, Liz đã được thưởng một chuyến đi tới Boston – lần đầu tiên cô ra khỏi New York.
“Điều cuối cùng chúng tôi làm là đi tới sân trường Harvard, đơn giản chỉ bởi vì chúng tôi muốn chụp bức hình trước bức tượng John Harvard”.
Liz chính thức tốt nghiệp đại học Harvard vào năm 2009.
Thấy học trò của mình có vẻ háo hức, một giáo viên hỏi xem Liz có muốn nộp đơn vào trường này không. Tuy nhiên không có tiền và vô gia cư, Harvard gần như là một điều không thể với cô.
“Tôi biết rằng mình cần có học bổng”, cô nói. “Cuối cùng, tôi đã được học bổng từ New York Times, 12,000 USD/năm cho đến khi hoàn thành đại học”.
Để có thể hoàn thành việc học, Liz đã phải rất vất vả và nỗ lực. Nhiều bạn bè và giáo viên không thể tin được việc cô đã phải trải qua nhiều điều đau khổ như vậy trong quá khứ.
“Tôi nhớ mỗi buổi đến trường và hành lang đầy sinh viên. Họ không biết nhau. Họ là những người đọc về câu chuyện của tôi và đã lái xe đến đây chỉ để hỏi: “Chúng ta có thể giúp gì cho Liz không?”.
Và kể từ đó, cuộc đời của Liz bước sang một chương mới, tươi đẹp hơn nhiều.
Cô là một người phụ nữ thông minh và truyền cảm hứng cho nhiều người.
Gia đình
Với số tiền học bổng, Liz đã có thể tiếp tục sự nghiệp học hành của mình với chuyên ngành Tâm lý học tại đại học Harvard. Trong quá trình học tập, cô cũng bắt đầu những bài phát biểu trước đám đông – giúp đỡ mọi người, đặc biệt là những người như cô, vượt qua những khó khăn trong cuộc đời.
Sau khi tốt nghiệp Harvard vào năm 2009, Liz đã trở thành một diễn giả nổi tiếng tại Mỹ và là người sáng lập ra Manifest Living – một công ty chuyên tổ chức các buổi tọa đàm cho những người muốn thay đổi hoàn cảnh sống. Cuộc đời của cô đã là nguồn cảm hứng để dựng thành phim và cuốn tự truyện ăn khách của cô, ra đời vào năm 2011.
Căn bệnh AID cũng đã cướp đi mạng sống của cha cô. Liz nhớ lại rằng, cha cô đã qua đời một cách rất bình yên. Trước khi nhắm mắt, ông đã để lại một lá thư cho con gái mình:
“Liz, cha đã bỏ quên những giấc mơ của đời mình đâu đó trong quá khứ. Nhưng giờ đây, cha biết chúng đã ở bên con. Chúng ta lại là một gia đình con nhé”.
Sau khi tốt nghiệp Harvard vào năm 2009, Liz đã trở thành một diễn giả nổi tiếng tại Mỹ và là người sáng lập ra Manifest Living – một công ty chuyên tổ chức các buổi tọa đàm cho những người muốn thay đổi hoàn cảnh sống.